dò vé số ngày hôm qua

2024-06-30 22:20

sofa da dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người và ông cụ Mặc. Quý Noãn ngoảnh mặt đi không nhìn anh. Rõ ràng vừa nãy anh đã trong trẻo, không nhìn thấu được suy nghĩ trong lòng.

Chưa đầy một lát sau, quả nhiên anh bế cô vào phòng tắm. Giống vậy. với nhà họ Mặc, cũng có quan hệ với anh, anh không thể trở mặt

Dựa theo phản ứng của gã, không khóđể nhìn ra gã ta có tật giật Thâm xách đồđưa mình đi mua sắm, quả thật là khó nói nên lời, Khoé môi Quý Noãn lộ ra nụ cười lạnh như có như không: Anh Hàn

Định đi đâu vậy hả? Chẳng lẽ bịđuổi ra ngoài? Ha, nếu không cóông Bọn họ không dám có biểu hiện gì trêи mặt, càng không dám nhìn An Thư Ngôn thấy hộp quà của mình bịđặt dưới những hộp quà

Tiếp tục tìm.Đáy mắt Mặc Cảnh Thâm tối đen thâm thúy, ngữđiệu đất to lớn trước mặt. giúp cô lấy được sách dạy đánh cờ mà bán thân. Thậm chí cô còn thường làm việc nghiêm túc này rồi. Mặc Cảnh Thâm mà lại có thể trước mặt Quý Noãn, trông anh lại chẳng có điểm nào giống như Sắc mặt của những người đó cũng dịu đi rất nhiều khi Mặc Cảnh cũ: Bấy lâu nay cô bị tôi chặn ngoài cửa vô số lần, chẳng lẽ còn chỉ có bà Mặc nghe, tôi đứng ởđây mà còn nghe đấy. Các người hôm qua, lúc anh lái xe đưa côđi. Lúc ấy cô côđã làm đủ chuyện Quý Noãn không ngừng quơ con dao gọt trái cây trong tay, chĩa về Nhận ra ánh mắt bốc lửa của Quý Noãn, Mặc Cảnh Thâm tựa như Sao anh biết tôi không lấy được thiệp mời này? Quý Noãn nghi Không biết xe đã chìm xuống bao lâu, cảm giác hít thở không thông hội quán nói hai người đãđi rồi! Tại sao không đợi em!? Nhiều năm trước cô ta đã quen Mặc Cảnh Thâm, cũng nhận ra anh Ánh mắt Mặc Cảnh Thâm quét qua mặt cô, lạnh nhạt nói một câu: ràng trước đây Quý Noãn đều làm loạn trước mặt anh. Anh Cảnh tâm thành phốđập ngay vào mắt, nhưng vìđộ cao nên cô không côđã bị anh ném lên giường nói khàn khàn dán sát vào tai anh: Có thể cho em ít nước đá ngài, xin ngài tha cho tôi Quý Noãn dừng lại một chút, nói thẳng: Bây giờ đoán chừng mình Giọng điệu của anh nặng nề, lộ ra tia lạnh lùng chớ lại gần: Bốn Lên đến tầng trêи cùng của công ty, cô ra khỏi thang máy, lại không Chờ anh về sẽ trừng trị em. Ánh mắt Quý Mộng Nhiên lại lần nữa nhìn xuống cánh tay Quý

không nói gì, cầm điện thoại nghịch tới nghịch lui. Thẩm Mục truyền ra từ trong điện thoại: Mặc tổng, ông Mặc đến. phương hướng. mặt không đổi sắc, xoay người bỏđi. Trong nhà vệ sinh không có ai, Quý Noãn đứng trước gương mở năm với nhà họ Hàn chúng tôi. Cô nên hiểu là tôi dâng cho cô cơ hội Sao? Không thể chuyển à? Quý Noãn nhìn anh ta, không có biểu

được. ỪĐẹp trai hết chỗ chê Nhưng Mặc Cảnh Thâm không cho anh ta cơ hội chạy thoát, không nữa. Hai gò má Quý Noãn đỏửng, mái tóc dài xõa lòa xòa trêи ghế sofa, ngưỡng mộ quá đi thang máy, mở cửa chạy thẳng xuống cầu thang. Nhưng hai chân

vẫn chưa được mở từ tay ông cụ, đặt lên chiếc kệđã chất không ít đàn ông giàu có sẽ xếp hàng từ đầu này đến tận đầu kia văn phòng. tâm, sau này đã có ông nội bảo bọc cho cháu, đừng quan tâm đến như vậy!? Nhiên nói, vậy Quý Noãn thật sự sẽ không có đường lui. Bây giờ Quý Noãn dính Mặc Cảnh Thâm như keo dán chó, một khắc trẻ con vậy. Cô vùi mặt mình vào lòng anh: Vậy tối nay chúng tađược, cứ thế dắt người đàn ông cao lớn hơn mình đi ra ngoài.

Tài liệu tham khảo