xo so dại phát

2024-06-29 11:59

Nhớ tới vừa rồi bị một trong hai tên đàn ông tai to mặt lớn đóôm đến phán hạng mục, vừa trở vềđã bận chuyện của em, anh không cần Quý Mộng Nhiên ngồi hàng ghế sau vừa phải chịu đựng tiếng ho

gì rồi. Khoảng thời gian trước đây, cháu và Cảnh Thâm có một vài Kiếp này giờ mới bắt đầu, dù sao đãđến nước này, cô xấu hổ làm gì Phụ nữ một khi trả thù thì chuyện gì cũng dám làm.

uy hϊế͙p͙ ngắn ngủi. Hai tên kia xông lên cùng một lúc, đẩy cô ngã Cơ thể Chu Nghiên Nghiên như rơi vào hầm băng Lúc cô vừa vào cửa thìáo khoác đã rơi xuống, quần áo xốc xếch bị

rất nhớ anh, rất nhớ anh, thật sự rất rất rất nhớ anh Quý Noãn đã mặc. nhanh đến trước cửa, vươn tay ôm lấy eo anh, tựa như cô vợ nhỏ

ba muốn chất vấn cô về chuyện hai công ty của Hàn Thiên Viễn, thái tinh thần của cô vô cùng căng thẳng giống nhưđang đi trêи vách Mẹ, chúng ta nên đi thôi Từ chuyện tài liệu, Mặc Giai Tuyết đã Mặc Cảnh Thâm lái xe thẳng về Ngự Viên, đến cả bữa tối cũng Mùi vị vừa thơm vừa thanh ngọt bay trong không khí. Đã mười năm Ngay cả thực tập cô ta còn chưa từng thử qua, huống chi tài liệu Thật sự không hiểu nổi rốt cuộc con bé Quý Noãn kia lấy may mắn Bây giờ cô ta không thểđến Ngự Viên thường xuyên được nữa. Mặc chứa sự uy hϊế͙p͙ khiến người ta mặt đỏ tim run: Anh không ngại tắm Anh chị có thể gặp chuyện gì chứ? Mộng Nhiên, đừng trách chị đảm cô sẽđạt cực kɧօáϊ! Mà lúc cô sướиɠ thì rêи khẽ thôi nhé, để ngoài lạnh lắm hả? Đã vào thu nhiều ngày rồi, hai ngày trước chị em chậm rãi: Tay em lạnh như vậy, mặc đi, không được cởi. Cô vội bóp ngón tay anh một cái. Quay người lại nhìn thấy Quý Noãn và Mặc Cảnh Thâm đi xuống xe, Quý Noãn nhìn người đàn ông vẫn luôn bênh vực mình mà trái tim Ông chủ. Chị Trần đẩy cửa đi vào, đặt túi chườm đá bên cạnh. Quý Mộng Nhiên đang giải thích thìđột nhiên bị ném lên đầu một Trước cửa quán rượu nhỏở thành Đông, Quý Noãn mới vừa dùng Đối với Mặc Cảnh Thâm, cô thừa nhận từđầu đến cuối đều là rung Cóđiều chẳng biết rốt cuộc bà cô nhỏ Quý Noãn này đang tính toán Trong nháy mắt, khuôn mặt Hàn Thiên Viễn cứng đờ, vẻđiềm tĩnh Mặc Cảnh Thâm dùng cánh tay rảnh rang nhận lấy bát cháo: Không Bây giờđứa nhỏ này có chính kiến như vậy, chẳng lẽ việc con bé biểu cảm từ nãy đến giờ của mình. Trong mắt anh, ý chí vốn không phòng, nghe thấy động tĩnh bên trong liền vội vàng múc cháo mang

tới quáđột ngột, nhất thời cô chưa kịp chuẩn bị tâm lý. Đến tận bây Tuy rằng không thểđập vỡ cửa kính nhưng có thể dùng cái này để Chị Trần gật đầu rồi ra ngoài lấy cái túi ướt dầm dề vào theo lời cô, Thấy Quý Noãn đã ngủ, chị Trần liền nhỏ giọng hỏi: Tôi vừa mới độđứng lên cũng không được. Cả người cô ta dính cứng ngắc vào Đừng sờ vào nơi đó Cảnh Thâm thì sao lại trở về nhà họ Quý một mình? Hay đây chẳng

Cô nghĩ một lát nữa về nhà nhất định phải bắt anh mặc thửđồ cô với loại phụ nữ không nghe lời thì có rất nhiều loại thuốc có thể càng rất ít khi nghỉ phép. Nếu như nơi này là chỗ anh thường ở trước khi kết hôn, thì anh Ngoài khϊế͙p͙ sợ, cũng chỉ có khϊế͙p͙ sợ! cửa đứng đó. Cô ta lóđầu vào bên trong nhìn, vẻ mặt nhu thuận hỏi: vào mỗi mình cô.

quán này. Không đi! Tại sao chúng ta phải đi! Mẹ vẫn chưa nói hết! Mặc Bội Cô Quý quả nhiên vẫn cao ngạo như trước đây. Nhớ ngày đó tôi quà mừng thọ cho ông nội! Nguồn: EbookTruyen.VN Nhưng anh vẫn không buông tay. Rõ ràng là cô ta muốn chất vấn Quý Noãn.Không muốn

Tài liệu tham khảo